Bình giảng đoạn thơ sau trong bài Tiếng hát con tàu của Chế Lan Viên: “…Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ Nơi nào qua lòng lại chẳng yêu thương. Khi ta ở chỉ là nơi đất ở, Khi ta đi đất đã hoá tâm hồn Anh bỗng nhớ …
Đọc tiếp »Bình giảng đoạn thơ sau trong bài Tiếng hát con tàu của Chế Lan Viên: “…Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ Nơi nào qua lòng lại chẳng yêu thương. Khi ta ở chỉ là nơi đất ở, Khi ta đi đất đã hoá tâm hồn Anh bỗng nhớ …
Đọc tiếp »